Phản ví dụ của một số sự kéo theo hội tụ trong xác suất

Tập Julia và tập Fatou

Trong giải tích phức, tập Julia và tập Fatou là hai tập bù nhau trong tập hợp các $\mathbb{C}$ các số phức, được xác định theo một ánh xạ.  Nói một cách nôm na, với mỗi ánh xạ $f : \mathbb{C}\to \mathbb{C}$, tập Fatou gồm những số phức mà lân cận của nó "ổn định" dưới tác động của dãy $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$ ($f$ hợp thành với chính nó $n$ lần), còn tập Julia thì ngược lại, gồm những số phức mà lân cận của nó "hỗn độn" dưới tác động của dãy $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$ và chúng lần lượt được kí hiệu là $F(f)$ và $J(f)$.

Hai tập hợp này được đặt tên theo hai nhà toán học người Pháp là Gaston Julia (1893-1978) và Pierre Fatou (1878-1929).

Định nghĩa : Cho $f : \overline{\mathbb{C}}\to \overline{\mathbb{C}}$ là hàm hữu tỉ phức, tức $f(z)=\dfrac{p(z)}{q(z)}$ với $p, q$ là các đa thức hệ số phức. Ta nói rằng dãy hàm $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$ liên tục đều tại $z_0$ nếu với mọi $\epsilon >0$, tồn tại $\delta >0$ để $d(f^n(z),f^n(z_0))\leq \epsilon \,\, \forall d(z,z_0)<\delta$. ($d$ ở đây là khoảng cách cầu trong $\overline{\mathbb{C}}$).

Tập Fatou $F(f)$ là tập mở lớn nhất của $\overline{\mathbb{C}}$ mà $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$ liên tục đều tại mọi điểm. Tập Julia $J(f)$ là $\overline{\mathbb{C}}\setminus F(f)$.

Để cho dễ nhớ, ta hình dung rằng với mọi điểm $z_0$ gần $z$ trong tập Fatou, thì qua tác động của dãy $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$, chúng lúc nào cũng gần nhau. Còn hai điểm gần nhau cỡ nào trong tập Julia, dưới tác động của $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$ cũng có thể có khoảng cách lớn hơn ban đầu.

Ví dụ : Với $f : \mathbb{C} \to \mathbb{C}$, $f(z)=z^2$, tập Fatou $F(f)=\{z\, : \, |z|\neq 1\}$ do với mọi $|z|<1$, ta có thể khoanh một hình cầu đủ nhỏ để modulus của mọi số phức thuộc hình cầu đó <1, dưới tác động của dãy hàm $\{f^n\}_{n\in \mathbb{N}}$, các điểm sẽ tiến về 0 và khoảng cách giữa các điểm sẽ ngày càng nhỏ. Còn với $|z|>1$, tương tự ta có một lân cận mở mà mọi điểm trong đó có modulus >1, dưới tác động của dãy hàm, các điểm sẽ tiến dần ra $\infty$ và khoảng cách trên mặt cầu Riemann của chúng sẽ dần về 0.
Tập Julia $J(f)=\{z\, : \, |z|= 1\}$, vì với mỗi lân cận của $z\in J(f)$, tồn tại một số có modulus >1, một số có modulus <1, và hai số này dưới tác động của dãy hàm sẽ một số tiến ra $+\infty$, một số tiến về $0$, khoảng cách lớn hơn khoảng cách ban đầu.

Một vài tính chất và định lí :
(1) Tập Julia và Fatou ổn định dưới tác động của $f$ và $f^{-1}$
$$f^{-1}(F(f))=f(F(f))=F(f),$$
$$f^{-1}(J(f))=f(J(f))=J(f).$$
(2) Với hàm bậc hai : $f(z)=z^2+c$, kí hiệu $$A(\infty)= \{z \, : \, f^{n}(z)\to \infty\},$$ khi đó $A(\infty)$ mở, liên thông, không bị chặn, chứa trong $F(f)$, $J(f)$ trùng với biên của $A(\infty)$, đóng và bị chặn.

Đồ thị của tập Julia là rất đẹp với các hàm bậc 2, tham khảo :
https://en.wikipedia.org/wiki/Julia_set



Nhận xét